Affichage des articles dont le libellé est La femme-lanuit et la lune - Người đàn bà-đêm và trăng. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est La femme-lanuit et la lune - Người đàn bà-đêm và trăng. Afficher tous les articles

04/10/2013

Trăng côi - Lune orpheline

TRĂNG CÔI



Sáng trăng không có vườn chè
Nên căn gát nhỏ đi về lẻ đôi
Trăng đơn côi….
Mộng đơn côi
Trăng xưa nay đã già rồi
Vào trong cổ tích, bên nôi con nằm.


Ngày…. tháng….. năm….
Từ xa xăm
Ùa về ký ức.
Trái tim hồng rạo rực…
Mỗi lúc nhìn trăng.

Tiếng nói nào âm vang
Vọng về trong những đêm trăng tỏ
Từ con phố nhỏ năm xưa
Trăng đưa lối nhau về
Cảnh vật trong đêm mê
Bừng lên màu ngọc bích…
Xanh trăng.


Đêm nay trăng vẫn đấy
Vằng vặc một vầng tuôn chảy
Suối bạc long lanh…
Mảnh tình xanh… tím ngắt…
Lửa tim hồng… tắt lụi
Hồn vật vờ rong ruổi ngắm trăng côi.


Than ôi… !!!
Trăng ngọc bích không soi về lối cũ
Nẻo đường xưa giờ đã phủ rêu phong.

VT


* * *



LUNE ORPHELINE



Clair de lune perdu sans repéré
Au rythme de mes pas esseulés vers ma petite chambre désolée
Lune solitaire
Rêveries solitaires
Lune à présent mûrissante
Tes contes de fées ne sont plus que pour l'enfant au berceau.

Les jours..les mois..les années
De très loin soudain 
Affluent vers ma mémoire
Mon cœur toujours rose s'emballe encore
Sous le regard de la lune.

Quels échos lointains remplissent
La nuit gorgée d'éclats de lune ?
Cette même lune qui éclairait
nos pas enlacés sur les chemins d'autrefois
Où la pénombre complice
Irradiait du bleu incandescent
De la lune passionnée.

Ce soir, le même astre ruisselle
De poussière d'argent rutilante
L'idylle bleue est couleur de cendre
Et ma flamme s'est éteinte.
J'erre comme une âme sans peine sous la lune orpheline.

Hélas! La lune verte n'éclaire plus les chemins de jadis
Ces chemins envahis par les ronces de l'oubli.

[Merci Sis Phuong Dung Laura pour la version française]

Lời tạ từ đêm




LỜI TẠ TỪ ĐÊM


Cám ơn trăng xẻ chia lời tình tự
Ngọt ngào như giòng sữa bạc đêm hè
Cơn gió nào ngang qua đùa rất khẽ,
Làm xôn xao góc phố… những hàng me…




Cám ơn đêm 
Để đường khuya … hắt bóng
Vòi vọi xa nơi cuối phố đi về
Cho ta vọng một thời còn son trẻ
Khi bước người theo tiếng gọi đam mê…


Cám ơn ai cho nỗi đau trần thế,
Ta lặng thầm hiểu được những giờ vui.
Niềm yêu muộn sinh giữa đời dâu bể
Chết dần theo bao ngày tháng ngậm ngùi…


Cám ơn thơ trải lòng ra muôn ngả
Đêm từng đêm thao thức gởi lời tim 
Ta chợt hiểu những điều còn xa lạ
Khi chờ trông mòn mỏi một cánh chim… !

08-03-05

VT

Bên nhau





BÊN NHAU 


Ta đi bên nhau 
Biển chiều lộng gió 
Nói gì đây anh hở ? 
Tiếng sóng rền bờ đá, 
Chờ trăng lên... 

Ta đi bên nhau 
Biển đêm thầm thì to nhỏ 
Ngôi sao nào sáng tỏ... 
Đó là em...! 

Ta đi bên nhau... 
Khi biển hồng thức dậy... 
Một trời mây... 
Sáng trắng bước đôi ta... 

Ta đi bên nhau... 
Sóng hiền hòa... nhịp bước 
Mây nghiêng mình mấy lượt 
Tò mò... 
Ghen hôn... 
Ta đi bên nhau... 

VT

Đêm huyền thoại



ĐÊM HUYỀN THOẠI


Tôi kể người nghe mộng liêu trai
Một chàng công tử rất bảnh bai
Một đêm giông tố vô tình ghé
Qua trú hiên nhà... sau khóm mai...

Gió xa đưa khẽ... lá rũ gần
Qua màn mưa ướt em phân vân
Hay ta mời khách vào trong nhỉ ?
Khẽ cúi chào... người bước qua sân.

Sưởi khách đường xa với ấm trà
Người ngồi nâng chén thưởng hương hoa
Giây lâu chừng ngập dòng suy tường
Người bèn mang giấy, bút, nghiêng ra

Em ngồi cặm cụi bên khung thêu
Ngọn đèn bạch lạp vừa mới khêu
Bập bùng tia sáng lung linh tỏa
Nhịp thời gian thong thả gõ đều...

Rồi đến đêm sau khách lại sang
Hoàn tất bài thơ viết dở dang
Ô kìa ai tả chim oanh hót
Tựa bức tranh thêu dệt chỉ vàng ?

Thế là khách lạ với giai nhân
Cầm kỳ thi họa đối vang rân
Đêm huyền ảo trăng lung linh tỏa 
Tung ánh bạc mờ loáng cả sân.

Bỗng đâu hừng sáng... gà gáy dồn
Từ giã người đi về cuối thôn
Túi thơm đương vội, người ơi giữ !
Gói cả lòng em, cả nụ hôn.

Từ đấy hoàng hôn và sớm mai
Vườn hoa siêng bước dạo gót hài
Người thơ đâu thấy không về nữa
Mộng vỡ tan tành... giấc liêu trai...

VT.

Trăng vỡ - La lune félée




TRĂNG VỠ


Có vầng trăng cổ tích
Treo mãi một giấc mơ
Thuở Cuội chờ Trăng đó
Chuyện bà kể ngày thơ…

Vì vầng trăng huyễn hoặc
Tròn, khuyết một niềm thương
Nên đêm đen vằng vặc
Lóe nguồn sáng thiên đường.

Vì trăng xưa lạc bước
Nên góc phố buồn tênh
Vì tình anh biển cả
Nên sóng gió gập ghềnh

Trăng vỡ rồi trong chén 
Lưu ly một lần tan
Tương tư chìm đáy cốc
Theo gió trời đi hoang… 

VT

24 Avril - Année de tourment


* * *


LA LUNE FÉLÉE



Sur la lune incandescente de conte de fées
S'accroche la guirlande de mes anciens rêves
Du temps ou le Prince attendait sa Muse sans trêve
Dans les histoires que ma grand- mère racontait...

C'est de cette clarté lunaire magique
Tantôt pleine, tantôt croissant blesse
Que dans la nuit d'une profondeur de jais
Jaillissent parfois des lueurs idylliques.

C'est parce que la lune d'antan s'est égarée
Que le quartier du coin est tout dévaste
C'est parce que ton amour est a l'image de l’océan
Que vents et flots se déchaînent, si violents!

La lune s'est brisée en morceaux dans la coupe
Reflets dissipes dans les affres de la séparation
Notre amour perdu sombre tout au fond
Des errances du coeur emportées par le vent en poupe.

[Traduction en français de Phuong Dung Laura]

20/02/2013

Không đề (1)

















Trong trầm mặt, hai niềm tin ngọc thể 
Quyện vào như ước thệ buổi sơ khai 
Trăng nhô cao… ánh bạc sém mi ngài 
Ơi rất lạ ta vươn hồi tay với…

Thuở hồng hoang… tháng ngày sao dịu vợi
Ngực Adam, đêm hạ… khuyết vô tình
Thế giới từ ngày ấy đã khai sinh
Khi môi ngọt chạm vào vành trái đắng….

Đêm từng đêm, bóng người trong thinh lặng
Gọi mời nhau về xứ sở thần tiên
Gió về ngang ... âm vang khắp mọi miền
Vườn địa đàng… thơm hương duyên tình ái…

Này người nhé, chớ nhìn nhau e ngại
Chuyện đời xưa - bóng ngã của đời nay
Nỗi niềm chung ta chia sẻ hằng ngày
Cho hoan lạc tràn về… dâng bất tận…

(Cho một đêm cuối năm)


VT



[Traduire en française: Phuong Dung Laura]

Recueillement. Deux coeurs de clarté lunaire nimbes
Se mêlent comme dans un premier serment d'amour
Ascension de la lune... Éclair d'argent sur mes cils perles
O illusion de la lune a portée de main qui me joue un tour...

Qu'ils sont loins les jours dores de notre mémoire
Sur le sein d'Adam...du jour ou j'ai succombe
Chute originelle, ... commencement de l'Histoire
Lorsque dans le fruit défendu nos lèvres avides ont trempe...

Nuit après nuit, tu es l'apparition silencieuse
Qui m’emmène vers des pays enchantes
Le vent tourne... l’allégresse gagnela terre rieuse
Le Jardin d'Eden exalte d' idylles enfiévrées..

Mon amour, ne ressens aucune crainte
L’apothéose ancienne... Le déclin d'aujourd'hui
Dans le quotidien nous partageons les mêmes joies et peines
La Félicité est souvenir.. et perdure a l'infini.

(Pour la nuit de fin d'année...)

Bao lần ta hỏi ?

"Em tôi / Ma soeur" - Photographe: Thiensu0702


Một đời người có bao lần dang dở 
Mang muộn phiền trải xuống dệt thành thơ 
Viết càng nhiều càng cảm thấy ngu ngơ 
Vì chữ nghĩa hình như không còn mấy

Một đời người có bao lần được thấy 
Xao xuyến lòng vì một bóng hình qua 
Để một ngày trong buổi ánh dương tà 
Ta nhìn lại... ngẩn nga lòng nhung nhớ...

Một đời người như dòng sông trắc trở
Dâng phù sa về đục bến nước trong
Dẫu tình ngay phù sa cũng cũng có lòng
Đến vun đắp đôi bờ sông thêm đẹp

...

Một đời người … trắc trở mấy lần qua ?

27-11-2003


[Traduiction de Phuong Dung Laura]

Combien faudrait- il de ruptures dans une vie
Pour cumuler assez de peines, trame de la Poésie
L'écriture saturée nous laisse à la fin désemparée
Quand par les mots taris, l'inspiration est désertée..

Combien de fois dans sa vie peut -on s'émouvoir
D'une rencontre fugitive chere à nos pensées
Pour qu'un jour, vers le crépuscule du soir
Ressurgisse le souvenir de ce qu'on a tant aimé.

La vie est un fleuve houleux dont les berges limpides
Sont troublées par de sombres courants limoneux
Au moins ces poussées de vase ont- t- elles le mérite
D'offrir leur apport pour des rivages harmonieux.


...
À travers combien d'eaux troubles coulera...toute une vie ?

30/01/2013

Vườn trăng - Jardin de Lune




Trăng đi ngang rừng xanh
Lạc vào vườn cổ tích
Em đi trong mộng quanh
Mà ngỡ tình có thực.

Ngọn gió đùa trên tóc,
Cơn mưa chiều mơn da,
Em ngỡ mình đang khóc,
Tay thấm giọt mắt ngà.

Anh đưa từng cơn gió
Vào hoang mạc xa xôi
Em về ngang qua đó
Mưa đẫm ướt em rồi !

Anh mãi là du mục
Lang thang trên tình trần
Em cứ ngờ có lúc
Sẽ mời người dừng chân.

Đêm âm u hoang vắng,
Tưởng rằng đêm bình yên
Mà không, từ sâu lắng
Cuồng dâng bao muộn phiền.

Trong khu vườn cổ tích
Trăng không trao lời thêm,
Rồi ánh vàng đi khuất
Em chìm vào bóng đêm…

VT.

[Version française de Phuong Dung Laura]

La lune en traversant les bois
S'est égarée dans un monde féerique
Mon âme imbue de rêveries poétiques
A cru en l'amour de bonne foi.

Un souffle léger qui folâtre dans mes méchés
Une ondée vespérale qui caresse ma peau nue
Je crois que j'ai pleure, a mon insu
Perles de chagrin que mes mains sèchent.

Tu avais amené les vents frais
Dans le lointain désert aride
Mes pas m'avaient portée vers ces contrées
Ou la pluie déversait son voile humide.

Tu seras toujours le pèlerin 
Éternel nomade de l'Amour
J'avais carresé l'espoir d'un heureux jour
Ou tu t’arrêterais enfin.

Les ténèbres sont si profonds
Qu'on croirait la nuit très calme
Mais non, de ce gouffre noir sans fond
Grondent tant de souffrances infâmes!

Dans le jardin féerique
La lune s’était tue.
Plus de clarté magique
Je m'enfonce dans le noir absolu.

Mơ yêu - Songes d'une nuit d'automne

Automne au jardin - Monet (1840-1926)


Ta quen nhau có phải bởi mùa thu
Mà sắc nhớ vàng phai lên màu mắt ?
Trời đất trở… hay lòng người quay quắt ?
Ngoảnh lại nhìn … đời đã nhuốm tàn phai…
….

Ước gì ta ở mãi được bên nhau
Anh gom lá sưởi nồng đêm giá lạnh
Đêm mùa đông nghe trong lời buồn thánh
Lời nguyện cầu… hạnh phúc được song đôi.

Hãy dìu em … đi suốt quãng đời sau
Dù giông bão trên đời nhau tàn khốc
Khi chợt ngã… mình không hề cô độc
Biết đâu chừng… khó nhọc… lại thương hơn…

Em thầm rủ… trăng sao về dệt mộng
Vén màn mây len lén rọi thư phòng
Đêm trăn trở… nhớ nhau nhiều anh nhỉ ?
Thả vần thơ… thinh lặng … phía hư không…

Rồi khờ khạo… em ngồi mơ anh kể,
Chuyện ngày xưa… Hoàng tử ghé rừng xanh
Giấc chiêm bao sao ngắn… mộng không thành
Nên đành đoạn… nhầu bức tranh cổ tích.
Mùa thu ơi, sắc mây màu ngọc bích
Mà sương chiều nhuộm tím cả đồi hoa
Người xưa ơi, phố dầy chưa xác lá ?
Mà lối về… đã lạ… bước chân qua… !

VT.
Thu 2004

[Version française de Phuong Dung Laura]


Est- ce parce qu'on s'est aimes a la morte saison
Que déjà les couleurs d'automne ont voile ton regard
Cycle des saisons... Ou revirement de la passion?
Un regard en arrière, la flétrissure a envahi de toute part.

Si tu pouvais encore être a mes côtés
Tu aurais amasse des feuilles pour un feu d'hiver
Dans la nuit glaciale nous aurions adresse une prière
Qui se mêlerait aux échos des cantiques sacrés.

Emmène- moi... Jusqu'au bout de ta vie
Au défi des orages qui planent sur notre existence
Face aux vicissitudes… nous serons toujours unis
Qui sait... ? dans l'adversité, notre amour n'en sera que plus intense !

J'invoque en secret... la visite des astres nocturnes
Qui s'en viendront doucement éclairer notre lit.
C'est le soir... que tu me manques cruellement, mon chéri
Je sème dans ces rimes l'accent de mes soupirs taciturnes !

Naïvement, je me surprends à rêvasser
Aux princes charmants que tu me racontais
Brèves chimères! Rêves trop vite trépasses...
Les contes de fées ne sont plus que des pages froissées !


Douce automne aux nuages d'émeraude
A l'heure vespérale tu bleuis les collines boisées
O mon amour surgi du passe
Les feuilles n'ont pas recouvert nos pas, que déjà sont ils tout autres… !


PD

29/01/2013

VÌ TA ĐÃ ...

"Le baiser"  - GUSTAV KLIMT (1862 - 1918)


Vì bóng cả, vươn trên đời oan trái
Nên mơn man hoa nắng mượt tùng xanh
Vì không thể đêm dài ra thêm mãi…
Em bâng khuâng hồi tưởng giấc mơ lành…

Vì anh đã … nên hồn em kết nụ
Nhánh yêu xưa đơm mộng nhớ nhung đầy
Vì anh viết những lời thương ấp ủ
Em bồi hồi… nhớ mãi một vòng tay…


Vì ta đã … nên nguồn thơ sóng cuộn
Trăng vừa lên… muôn ý rủ nhau về
Vì tất cả những gì … đi và đến
Tạ ơn đời cho bóng ngã đam mê …



VT.- 



[Merci Phuong Dung Laura pour la traduction en français]

Pour avoir dans l'ombre de ton étreinte interdite
Caresse tant de jeunes espoirs et de rêveries
Pour n'avoir su éterniser l'ombre de la nuit
Je m’abîme dans de tendres souvenirs placides.



Parce que c'était toi... Dans le jardin de mon âme en éveil
Les rameaux de l'amour ont tisse tout un ciel de tendresse
Tu m'écrivais monts et merveilles
Et je me pâme...au souvenir de tes caresses..



Parce que c'était nous... L'ivresse de la poésie montait
Avec l'ascension de la lune inspiratrice
Pour avoir connu ce qui est, ce qui était,
Je remercie la vie pour cette passion bienfaitrice.